NGẪM LẠI CHỮ ĐỜI, CHỮ NGƯỜI

Sáng tác: Hy - Những Ngón Tay Đan
Thiết kế: Hồng Nhật - Ảnh: Xuân Trường

Chúng ta chưa đủ từng trải để quá hiểu thấu nhân sinh này. Chưa đủ sâu sắc để bàn luận quá nhiều về một điều gì đó, một người nào đó.

Giữa thế gian vội vã, khi mà cơm áo gạo tiền chồng chất nên đôi vai, gánh nặng mang tên cuộc sống làm hao mòn tâm trí. Người ta chẳng còn nghĩ đến cảm xúc của bất cứ ai. Hay nói đúng hơn là sự ích kỷ dần làm lu mờ đi tính người, tính thiện cốt lõi.

Thật khó khăn khi nói rằng ai đó phải thương khác người khi bản thân họ còn quá nhiều đau khổ, họ nói họ lo cho thân mình còn chẳng xong nói gì nghĩ đến cái khổ của người khác.

Ảnh: Sưu tầm
   📸: Sưu tầm

Bố mẹ nói con cái không hiểu cho nỗi khổ của mình, con cái nói bố mẹ không hiểu cho những khó khăn mà chúng đang gặp phải. Mẹ chồng nói con dâu suy cho cùng cũng chỉ là người khác dòng máu, không sẻ chia cũng chẳng thấu hiểu với công việc của gia đình này, bao nhiêu cũng chẳng thấy đủ. Con dâu nói mẹ chồng cũng chỉ là khác máu tanh lòng, bà coi trọng con trai bà, cháu của bà còn cô ấy chỉ là người ngoài. Trong mối quan hệ vợ chồng, cái cốt lõi là tình cảm, sự chia sẻ theo thời gian bị lu mờ đi, ai cũng nghĩ mình khổ, cuối cùng trở thành hai người vô tâm sống chung dưới mái nhà. 

Một vòng xoáy lặp lại giữa sự ích kỷ và vô tâm của con người. Tôi không biết phải gom đủ bao nhiêu may mắn mới có thể gặp được người mình trân trọng, cũng nhận lại được sự trân trọng. 

Có một khoảng thời gian thật dài, tôi được tiếp xúc với một gia đình trong tầng lớp kinh doanh, có tài sản, có đầy đủ tiện nghi. Tôi thấy họ có đủ nhưng thiếu một thứ duy nhất: Đó là hạnh phúc của sự biết đủ. Có rất nhiều người nói rằng, họ thích xe đẹp, thích điện thoại thời thượng, thích nhà cao cửa rộng. Nhưng khi họ có trong tay tất cả những thứ họ thích thì họ có vui vẻ không, có hạnh phúc không, có biết chia sẻ không? 

Người xấu không tự sinh ra, người tốt không tự tìm đến. Bản tính của con người là tờ giấy, nhiều năm ra đời vẽ lên họ hoa thơm, cũng trồng lên những cây cổ thụ, nhưng lại có người vì lòng tham mà nhuốm màu đen đúa.

Ảnh: Sưu tầm
    📸: Sưu tầm

Thỉnh thoảng tôi bị mông lung về nhân sinh, có thể gặp quá nhiều điều xấu, con người xấu khiến tôi không biết mình có nên tin vào sự tồn tại của một tờ giấy trong lành, tốt đẹp hay không. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra, mình chưa sống đủ tốt cuộc đời mình. Mình quá bận tâm đến kẻ xấu, bị ảnh hưởng bởi tư chất và đạo Đức của họ. Rồi nghi hoặc bản thân. Sau khi tĩnh tâm và để mọi thứ lắng lại, tôi nhận ra vấn đề nằm ở việc mình nghĩ rằng mình không tốt chỉ bởi vì người khác không tốt với mình. 

Có một niềm tin tôi đang phải học đó là hãy cứ sống tốt cuộc sống của bản thân, làm một người tốt, một người lương thiện không sống lỗi với bất cứ ai. Còn việc người ta sống thể nào là cuộc đời của người ta, nếu họ làm điều xấu với mình hãy cứ tiếp tục sống tốt. Vì một bông hoa chẳng thể nào hôi thối nếu không để nước bẩn tưới lên. Trong tất cả các mối quan hệ, sống tốt sống đúng đời mình, người khác sống thế nào để mặc họ. Nếu cứ chấp nhất với những cái xấu rồi có một ngày mình sẽ trở thành người như chính mình từng ghét bỏ.

        Hy
👉Link bài viết trên Group Tay Đan: NGẪM LẠI CHỮ ĐỜI, CHỮ NGƯỜI...

Add new comment

Plain text

  • No HTML tags allowed.
  • Lines and paragraphs break automatically.
  • Web page addresses and email addresses turn into links automatically.
CAPTCHA
This question is for testing whether or not you are a human visitor and to prevent automated spam submissions.